Thời gian qua, cái tên “Hội Thánh Đức Chúa Trời” đang trở thành chủ đề nóng trên truyền thông và mạng xã hội. Được biết tổ chức “Hội thánh của Đức Chúa trời” hay còn gọi là Hiệp hội truyền giáo Tin lành thế giới do Ahn Sang Hong thành lập vào năm 1964 tại Hàn Quốc và hiện có mặt trên hơn 100 quốc gia trên thế giới. Trong thời gian qua, chúng đang tìm cách len lỏi, xâm nhập vào Việt Nam, thông qua một số người với vỏ bọc là nhân viên tiếp thị, nhân viên bán hàng, giới thiệu sản phẩm để đi đến các vùng quê từ thành thị đến nông thôn để tuyên truyền, vận động, lôi kéo người dân tham gia.
Những kẻ tuyên truyền thường lập luận rằng: “Đức Chúa trời là đấng tối cao quyền năng, tạo ra các vì sao, các hành tinh và trái đất, tạo ra loài người để cai quản nó. Nay sắp đến ngày tận thế, Đức Chúa trời thương xót cho loài người nên mới đi tìm con cái để cứu rỗi. Ai may mắn lắm mới được Đức chúa trời cứu, ai không nghe theo sẽ bị hủy diệt. Ai muốn được cứu thì đến để làm lễ vượt qua…Ngày tận thế đã gần đến, mọi anh chị em cần phải sám hối và cầu nguyện để được Thiên Chúa tha thứ mọi tội lỗi… Đức Chúa trời muốn ta cất của cải ở Nước Thiên đàng, đó là tấm lòng ta để ở đó, Đức Chúa trời không cần của cải của chúng ta… Khi chết đi Đức Chúa trời sẽ biến hóa cho các con chiên thăng thiên lên trời, ở nước thiên đàng, sống như tiên, suốt ngày vui chơi, múa hát, không ăn uống, không dùng đến tiền”…
Đối tượng hướng đến để tuyên truyền, lôi kéo là các đối tượng nhẹ dạ, cả tin, tò mò, hay những tín đồ cuồng đạo và theo đạo mù quáng. Bên cạnh đó còn là một số người theo đạo và tìm đến với đạo để muốn kiếm lợi cho bản thân. Sinh viên, phụ nữ… là những đối tượng chúng nhắm đến nhiều nhất. Khi tin theo, các tín đồ phải đập bát hương thờ kính tổ tiên, dâng 1/10 tổng thu nhập hàng tháng để Đức Chúa trời Mẹ giữ hộ. Cứ có tiền vào tay phải trích ngay ra, để riêng một chỗ để đến ngày thứ 7 đem đến dâng lên Đức Chúa trời mẹ”.
Các đối tượng tuyên truyền thường đi thành nhóm 2-3 người, tới các địa điểm công cộng như công viên, vườn hoa, thư viện các trường đại học… Chúng sẽ tiếp cận đối tượng sinh viên bằng cách rủ đi học kỹ năng mềm, tiếp cận đối tượng phụ nữ trẻ bằng cách làm thân, rồi an ủi chia sẻ. Rất nhanh chóng, con mồi sẽ trở nên mụ mị, nghe và tin theo những gì chúng nói, rồi đồng ý tham gia Hội. Sau đó, các tín đồ sẽ bị tẩy não với đủ mọi chiêu trò. Trong đó có chuyện bỏ độc vào rượu (lễ bẻ bánh) khiến cho ai uống vào đều trở nên mụ mị và lú lẫn để họ dễ bề sai khiến.
Thực sự rất nhí nhố và lăng nhăng. Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ lấy cả giáo lý Thiên chúa giáo làm giáo lý của mình, mà lại đầu Ngô mình Sở, bị Hội Thánh Tin Lành bài trừ. Thế nhưng vào Việt Nam, thì cả bọn ngáo đá, nghiện hút cũng đi “truyền đạo” vậy mà có rất nhiều người nhẹ dạ, cả tin, thậm chí nhiều người chữ nghĩa đầy mình cũng theo. U mê đến thế là cùng.
Bỏ thờ cúng tổ tiên là đi ngược văn hóa ông cha. Bỏ bố mẹ, anh em là bỏ đạo lý làm người và phá vỡ kết cấu gia đình. Tuyên truyền về ngày tận thế đang đến và vẽ ra cõi thiên đường mù mờ là mê tín dị đoan. Trích 10% nguồn thu cho “tổ chức” là có dấu hiệu trục lợi… Vậy mà, vẫn có người u mê đi theo thứ tà đạo, bất chấp cản ngăn, lại còn dẫn dụ người khác theo cùng.
Ở Việt Nam, Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ đang được coi một thứ tà đạo, gieo rắc mê tín dị đoan, phá nát gia đình, phá tan nhà cửa, và vi phạm pháp luật, chúng đang tồn tại ở Việt Nam, là một thực thể và có nguy cơ lan rộng. Hàng ngày, nhiều người làm cái gọi là “truyền đạo” đang len lỏi đến các hẻm phố, ngõ làng ở Hải Phòng, Thái Nguyên, Bắc Ninh, thành phố Hồ Chí Minh, Lâm Đồng,… lôi kéo, dụ dỗ nhiều người tin theo. Tin với niềm tin ngây thơ một cách u mê, không kiểm soát được hành vi. Đã có bao người mẹ đau đớn, tuyệt vọng khi đứa con đi theo Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ, rồi bỏ luôn căn nhà ấm cúng, bỏ luôn gia đình vốn đã từng sum vầy ấm áp. Khi được khuyên nhủ, căn ngăn, thì chúng kiện luôn người đã đẻ ra chúng. Những đứa trẻ hiếu thảo ngoan ngoãn lại vụt ra khỏi vòng tay của cha mẹ rất vội và bội bạc với bậc sinh thành nhanh cũng rất nhanh. Chúng coi cha mẹ là cổ hủ, thậm chí có đứa còn coi cha mẹ là ma quỷ hiện hình không có niềm tin vào đức Chúa Trời. Những đứa con ghẻ lạnh với cha mẹ, không nhận cha mẹ, bỏ cha mẹ để đi với Đức Chúa Trời. Cha mẹ mà chúng không nhận thì tổ tiên còn nghĩa lý gì?
Người Việt Nam rất nặng tín ngưỡng dân gian, và có niềm tin tôn giáo. Trong nhiều gia đình, có nơi thời tổ tiên lại có cả nơi thờ Phật. Niềm tin của tín đồ về một đấng cao xanh, nhưng cũng có niềm tin về tổ tiên luôn sống và phù hộ cho con cháu. Có đạo lý nào truyên truyền, dạy dỗ tín đồ… bỏ tổ tiên, bỏ cha mẹ? Không! Đạo chân chính thì nhân đạo nhân văn, chứ không bao giờ phản nhân văn như thế. Chân đạo thì người truyền đạo chân chính. Tà đạo thì kẻ “truyền đạo” ma cô, lưu manh.
Nhà nước ta không bài trừ tín ngưỡng, tôn giáo: “Mỗi người có quyền bày tỏ niềm tin tín ngưỡng, tôn giáo; thực hành lễ nghi tín ngưỡng, tôn giáo; tham gia lễ hội; học tập và thực hành giáo lý, giáo luật tôn giáo”. Người đang vi phạm pháp luật còn “có quyền sử dụng kinh sách, bày tỏ niềm tin tín ngưỡng, tôn giáo”. Chúng ta không hẹp hòi, không ngăn cấm chân đạo và tín ngưỡng lành mạnh, nhưng các loại tà đạo làm tan cửa nát nhà thì phải đưa ra ánh sáng công lý.
LƯ VŨ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét