Yêu chồng và chưa từng có ý định phản bội anh nhưng trong giây phút yếu lòng, tôi đã trao thân cho người đàn ông sống cạnh nhà mình.
Tôi là người phụ nữ có nhan sắc và lấy chồng đã được 5 năm. Chồng tôi là người thành đạt, giỏi giang và yêu thương vợ con hết mực. Hai đứa đã có một bé trai đáng yêu. Cuộc sống gia đình luôn gập tràn tiếng cười sau những giờ làm việc ở cơ quan.
Tôi và anh luôn tin tưởng nhau tuyệt đối. Là trưởng phòng ở một công ty lớn, ông xã tôi được không ít cô gái ngưỡng mộ và sẵn sàng “xin chết” nhưng chưa bao giờ anh sa ngã trước cám dỗ đó. Có chồng giàu có lại chung tình, tôi khiến khối cô bạn thân thầm ao ước, ngưỡng mộ.
Tôi cũng là mẫu phụ nữ của gia đình. Chồng hiện tại cũng chính là mối tình đầu của tôi. Với suy nghĩ gia đình luôn là số 1, tôi chưa bao giờ làm bất cứ chuyện gì hổ thẹn hay có lỗi với ông xã và dặn mình phải luôn như vậy trong mọi hoàn cảnh để xứng đáng với anh.
Thế nhưng, cuộc sống vẫn luôn có những cám dỗ không dễ vượt qua. Hiện tại, tôi đang phải sống trong nỗi dằn vặt vì một phút yếu lòng.
Chuyện diễn ra trong thời gian chồng tôi đi công tác 1 tuần. Hôm đó là ngày cuối tuần, sau khi đưa con trai về nhà ngoại chơi, tôi trở về nhà và nhận được cuộc gọi mời đến dự sinh nhật của anh bạn hàng xóm tên Hùng.
Hùng chưa vợ, mới mua nhà ở đây được 3 tháng và là chỗ bạn bè cũ của chồng nên tôi nhận lời.
Bước vào chỉ có chủ nhà và bàn tiệc thịnh soạn được bày sẵn. Hùng mời tôi rượu vang đỏ và đề nghị cụng ly bởi hôm này là sinh nhật lần thứ 35 của anh. Anh ta nói rằng muốn tổ chức sinh nhật ở nhà mời bạn bè tới dự cho ấm cúng.
Cáo mệt trong người và không biết uống rượu, tôi chỉ nhấp môi xã giao và anh đồng ý. Nói chuyện chừng 30 phút nhưng chẳng thấy người bạn nào đến dự nên tôi làm ra vẻ suốt ruột.
Không muốn đối diện với cảnh tượng này thêm, tôi xin phép về thì hai bàn tay Hùng bất ngờ ôm chặt từ phía sau. Tôi phản ứng nhưng những lời van nài như cầu khẩn của anh khiến tôi đã dần buông tay. Hùng nói đang rất cô đơn, cần có người tâm sự . Anh ta cũng thú nhận đã chủ động bày tiệc để chỉ mời mình tôi tới dự.
Hùng rót rượu mời tôi, vẫn bằng cái giọng van lơn và tôi chẳng nỡ từ chối. Hơi choáng sau khi uống cạn ly nhưng chẳng hiểu sao tôi lại nhận lời khiêu vũ cùng anh ta. Trong giây phút đó người tôi như ở cõi mộng du, không còn kiểm soát được hành vi của mình nữa.
Khi đang say sưa nhảy theo tiếng nhạc du dương, trầm bổng, trong chốc lát, Hùng đặt nụ hôn lên má rồi môi nhưng tôi vẫn chẳng chút phản ứng. Mắt nhắm nghiền tôi từ từ lịm đi trong vòng tay người đàn ông không phải chồng mình tự lúc nào.
Tỉnh dậy khi đồng hồ đã 3h sáng, trên người không một mảnh vải che thân, tôi hốt hoảng định kêu lên nhưng ý nghĩ về chuyện đã xảy ra lập tức cản lại. Hùng xin lỗi vì đã để xảy ra chuyện đêm qua. Trùng giọng, vẻ ân hận, anh ta thú nhận đã thầm yêu tôi từ lâu nhưng không có dịp nói. Và rằng anh ta không cố ý chiếm đoạt thân thể tôi mà bởi rượu đã đưa đường vạch lối.
Tôi đã phản bội chồng mình như thế. Trở về nhà với tâm trạng trống rỗng, cảm giác xấu hổ, tội lỗi xâm chiếm tôi. Tôi định gọi điện thú nhận với chồng chuyện vừa xảy ra nhưng không thể. Chỉ vì một phút yếu lòng mà tôi đã ngã vào vòng tay kẻ không phải là chồng mình. Tôi ân hận, căm giận chính mình! Tôi chưa mường tượng ra mình sẽ phải đối diện thế nào với chồng khi anh trở về vào ngày mai. Suy nghĩ về đêm tội lỗi kia cứ bủa vây, làm tôi quay quắt.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét